Xây mặt đến Tây phương Cực lạc,
Lạy
đức Thầy tiếp bạt chúng sanh,
Mong Thầy thương đến vong linh,
Độ
về Cực lạc nên danh sen vàng.
Ví
dầu vong lắm nghiệp oan,
Nhờ
ơn đức Phật thoát nàn thọ sanh,
Bởi
hồn nghiệp trọng phước khinh,
Chướng đầy huệ mỏng, phàm tình tối tăm.
Chết đi sống lại xoay vần,
Ở
trong nhà lửa lắm lần đổi thay,
Chấp thân chấp ngã thiệt dày,
Tham, sân, si muội hằng ngày chẳng lơi.
Sát
sanh hại vật giết người,
Tà
dâm, trộm cắp, lời sai, rượu ghiền.
Gièm pha, thêu dệt, đảo điên,
Kiêu căng, tật đố lại thêm kiến tà,
Khinh khi Tam Bảo người ta,
Lờn
thầy, cãi mẹ, nghịch cha, bất bình.
Dấn
thân vào chốn lợi danh,
Tạo
nhơn kết quả gây thành oan gia,
Nay
dầu hồn có xuất ra,
Nghiệp nào báo nấy chịu qua cực hình.
Nay
tôi phát nguyện chí thành,
Trước ngôi Tam Bảo gieo bền lòng ngay,
Mở
gan trải dạ tỏ bày,
Hết
lòng sám hối hồn rày nhờ nương.
Nguyện hồn giải hết oan ương,
Từ
đời kiếp trước không lường đến nay,
Hết
cơn mê tối dại ngây,
Sân,
si cũng dứt, nhớ lời dạy khuyên.
Tịnh thanh ba nghiệp thuần nhiên,
Nước cam lồ sái sạch liền còn đâu,
Ví
dầu tội nghiệp chất đầu,
Nguồn ân bể ái thảm sầu cạn không.
Ngửa trông đức Phật bao dung,
Tội
mòn nghiệp hết thoát vòng khổ ba,
Nguyện cầu Từ phụ Di Đà.
Đem
lòng quảng đại độ mà hồn lên,
Hồn
đà dứt hết nghiệp duyên,
Phát ra chánh niệm tinh chuyên vững vàng,
Hồn
huờn giác tánh rõ ràng,
Thấy Di Đà Phật hào quang rạng mình.
Cầu
hồn sắc tướng quang minh,
Thấy Di Đà Phật tâm tình vui an,
Nguyện hồn về cảnh Lạc bang,
Thấy Di Đà Phật tòa vàng nói kinh.
Hào
quang Phật chiếu thanh minh,
Tay
vàng rờ đảnh, nước lành thanh lương,
Tánh linh mầu nhiệm tỏ tường,
Mau
nghe chánh pháp dứt đường trần lao.
Tòa
sen rực rỡ trong ao,
Đỏ,
vàng, xanh, trắng tuôn hào quang ra,
Hồn
ngồi chểm chệ xem hoa,
Phật cùng Bồ Tát hằng hà nhóm đông.
Hồn
nghe pháp nhiệm tỏ lòng,
Chứng vô sanh nhẫn chơn tông thượng thiền,
Chỉ
trong giây phút thành duyên,
Tam
thân, tứ trí tánh thiêng nhớ hoài.
Sáu
thông, năm mắt, hiện lai,
Bao
nhiêu công đức đủ đầy huyên thuyên,
Hồn
về cõi Phật ở yên,
Cũng nên để bước độ duyên Ta bà,
Thần thông biến hóa phân ra,
Mười phương độ hết người mà trầm luân.
Trích từ "Kinh Di Đà Nghĩa và 36 bài sám hay" đối chiếu lại với "Liên Hoàn sám nguyện " Thích Thiện Tâm - Sađéc 1961.