Polly po-cket
↓ Cuối trang
Giao tiếp đừng mong lợi mình, vì lợi mình thì mất đạo nghĩa.
Ủng hộ chương trình: Trái tim cho em. Soạn tin TTCE gửi 1408, mỗi tin nhắn 16,000 đồng, được chuyển tới Quỹ để hỗ trợ mổ tim nhân đạo cho trẻ em nghèo trên toàn quốc . Chi tiết: http://traitimchoem.vtv.vn
Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn
Tìm kiếm:
Wap học Phật trên mobile
Ta ở nơi nước khác làm Phật lại có tên khác. Người đó dầu sanh lòng tưởng là diệt độ nhập Niết-bàn, nhưng ở nơi cõi kia cầu trí huệ của Phật, được nghe kinh này, chỉ do Phật thừa mà được diệt độ lại không có thừa nào khác, trừ các đức Như-Lai phương tiện nói pháp. Các Tỳ-kheo! Nếu đức Như-Lai tự biết giờ Niết-bàn sắp đến, chúng lại thanh tịnh lòng tin hiểu bền chắc, rõ thấu pháp không, sâu vào thiền định, bèn nhóm các Bồ-Tát và chúng Thanh-văn mà vì nói kinh nầy. Trong đời không có hai thừa mà được diệt độ, chỉ có một Phật thừa được diệt độ thôi. Các Tỳ-kheo nên rõ! Đức Như-Lai phương tiện sâu vào tánh chúng sanh, biết chí nó ưa pháp nhỏ, rất ham nơi năm món dục vì hạng người này mà nói Niết-bàn, người đó nếu nghe thời liền tin nhận. *.16. Thí dụ đường hiểm nhiều nạn dữ, dài năm trăm do tuần. Chốn ghê sợ hoang vắng không người. Nếu chúng đông muốn đi qua con đường nầy đến chỗ trân bửu, có một vị Đ��o-Sư thông minh sáng suốt khéo biết rõ tướng thông bít của con đường hiểm, dắt chúng nhân muốn vượt qua nạn đó. Chúng nhân được dắt đi giữa đường lười mỏi bạch đạo sư rằng: "Chúng con mệt nhọc lại thêm sợ sệt chẳngcó thể đi nữa, đường trước còn xa nay muốn lui về". Vị Đạo-Sư nhiều sức phương tiện mà tự nghĩ rằng: Bọn này đáng thương, làm sao cam bỏ trân bảo lớn mà muốn lui về. Nghĩ thế rồi dùng sức phương tiện ở giữa đường hiểm quá ba trăm do tuần, hóa làm một cái thành mà bảo chúng nhân rằng: " Các người chớ sợ, đừng lui về, nay thành lớn nầy có thể dừng ở trong đó tùy ý muốn làm gì thì làm, nếu vào thành nầy sẽ rất được an ổn, nếu có thể lại thẳng đến chỗ châu báu đi cũng được". Bấy giờ, chúng mỏi mệt rất vui mừng khen chưa từng có, chúng ta hôm nay khỏi được đường dữ rất được an ổn. Đó rồi chúng nhân thẳng vào hóa thành sanh lòng tưởng cho rằng đã được độ rất an ổn. Lúc ấy Đạo-Sư biết chúng nhơn đó đã được nghỉ ngơi không còn mỏi mệt, liền diệt hóa thành bảo chúng nhơn rằng: "Các người nên đitới, chỗ châu báu ở gần đây, thành lớn trước đó là của ta biến hóa ra để nghỉ ngơi thôi". Các Tỳ-kheo! Đức Như-Lai cũng lại như thế, nay vì các ông mà làm vị đại Đạo-Sư, biết các đường dữ sanh tử phiền não hiểm nạn dàixa nên vượt qua. Nếu như chúng sanh chỉ nghe một Phật thừa thời chẳng muốn thấy Phật, chẳng muốn gần gũi, mà nghĩ thế nầy: "ĐạoPhật dài xa lâu ngày chịu cần khổ mới có thể được thành". Phật biết tâm chúng đó khiếp nhược hạ liệt, dùng sức phương tiện mà ởgiữa đường vì để ngơi nghỉ nên nói hai món Niết-bàn.(13) Nếu chúng sanh trụ nơi hai bực, đức Như-Lai bấy giờ liền bèn vì nói:" Chỗ tu của các ông chưa xong, bâïc của các ông ở gần với huệ của Phật. Phải quan sát suy lường Niết-bàn đã được đó chẳng phải chân thật vậy. Chỉ là sức phương tiện của Như-Lai, ở nơi mộtPhật thừa phân biệt nói thành ba. Như vị Đạo-Sư kia vì cho mọi người ngơi nghỉ mà hóa thành lớn, đã biết nghĩ xong mà bảo đó rằng: " Chỗ châu báu ở gần, thành nầy không phải thật, của ta biến hóa làm ra đó thôi". Lúc đó đức Thế-Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng: *.17. Đại-Thông Trí-Th��ng Phật Mười kiếp ngồi đạo tràng Phật Pháp chẳng hiện tiền Chẳng được thành Phật đạo Các trời, thần, Long-vương Chúng A-tu-la thảy Thư��ng rưới các hoa trời Để cúng dường Phật đó Chư thiên đánh trống trời Và trổi các kỹ nhạc Gió thơm thổi hoa héo Lại mưa hoa tốt mới Quá mười tiểu kiếp rồi Mới được thành Phật đạo Các trời cùng người đời Lòng đều sanh hớn hở. Mười sáu người con Phật Đều cùng quyến thuộc mình Nghìn muôn ức vây quanh Chung đi đến chỗ Phật Đầu mặt lạy chân Phật Thỉnh Phật chuyển-pháp-luân "Đấng Thánh-Sư mưa pháp Lợi con và tất cả Thế-Tôn rất khó gặp Lâu xa một lần hiện Vì giác ngộ quần sanh Mà chấn động tất cả". Các thế giới phương Đông Năm trăm muôn ức cõi Phạm cung điện sáng chói Từ xưa chưa từng có Phạm-vương thấy tướng này Liền đến chỗ Phật ở Rải hoa để cúng dường Và dâng cung điện lên Thỉnh Phật chuyển-pháp-luân Nói kệ khen ngợi Phật Phật biết chưa đến giờ Nhận thỉnh yên lặng ngồi Ba phương cùng bốn phía Trên, dưới cũng như thế Rưới hoa dâng cung điện Thỉnh Phật chuyển-pháp-luân "Thế-Tôn rất khó gặp Nguyện vì bổn từ bi Rộng mở cửa cam-lộ Chuyển-pháp-luân vô-thượng. " *.18. Thế-Tôn huệ vô thượng Nhân chúng nhơn kia thỉnh Vì nói các món pháp Bốn đế, mười hai duyên Vô minh đến lão tử Đều từ sanh duyên hữu Những quá hoạn như thế Các ông phải nên biết Tuyên nói pháp đó rồi Sáu trăm muôn ức cai(14) Được hết các ngằn khổ Đều thành A-la-hán. Thời nói pháp thứ hai Ngàn vạn hằng sa chúng Ở các pháp chẳng thọ Cũng được A-la-hán, Từ sau đây được đạo Số đông đến vô lượng Muôn ức kiếp tính kể Không thể đặng ngằn mé. *.19. Bấy giờ mười sáu vị Xuất gia làm Sa-di Đều đồng thỉnh Phật kia Diễn nói pháp Đại thừa: " Chúng con cùng quyến thuộc Đều sẽ thành Phật đạo Nguyện được như Thế-Tôn Tuệ nhãn sạch thứ nhứt." Phật biết lòng đồng tử Chỗ làm của đời trước Dùng vô lượng nhân duyên Cùng các món thí dụ Nói sáu Ba-la-mật Và các việc thần thông, Phân biệt pháp chân thật Đạo của Bồ-Tát làm Nói kinh Pháp-Hoa nầy Kệ nhiều như hằng sa. Phật kia nói kinh rồi Vào tịnh thất nhập định Tám vạn bốn ngàn kiếp Một lòng ngồi một chỗ. Các vị Sa-di đó Biết Phật chưa xuất thiền Vì vô lượng chúng nói Huệ vô thượng của Phật Mỗi vị ngồi pháp tòa Nói kinh Đại-thừa này Sau khi Phật yên lặng Tuyên bày giúp giáo hóa. Mỗi vị Sa-di thảy Số chúng sanh mình độ Có sáu trăm muôn ức Hằng-ha-sa các chúng. Sau khi Phật diệt độ Các người nghe pháp đó Ở các nơi cõi Phật Thường cùng thầy sanh chung. Mười sáu Sa-di đó Đầy đủ tu Phật đạo Nay hiện ở mười phương Đều được thành Chánh-giác Người nghe pháp thuở đó Đều ở chỗ các Phật Có người trụ Thanh-văn Lần dạy cho Phật đạo. Ta ở số mười sáu Từng vì các ngươi nói Cho nên dùng phương tiện Dẫn dắt đến huệ Phật Do bản nhân duyên đó Nay nói kinh Pháp Hoa Khiến ngươi vào Phật đạo Dè dặt chớ kinh sợ. *.20. Thí như đường hiểm dữ Xa vắng nhiều thú độc Và lại không cỏ nước Chốn mọi người ghê sợ Vô số nghìn muôn chúng Muốn qua đường hiểm này Đường đó rất xa vời Trải năm trăm do tuần. Bấy giờ một Đạo-Sư Nhớ dai có trí huệ Sáng suốt lòng quyết định Đường hiểm cứu các nạn Mọi người đều mệt mỏi Mà bạch Đạo-Sư rằng: "Chúng con nay mỏi mệt Nơi đây muốn trở về". Đạo-Sư nghĩ thế này: Bọn này rất đáng thương Làm sao muốn lui về Cam mất trân bảo lớn? Liền lại nghĩ phương tiện Nên bày sức thần thông Hóa làm thành quách lớn Các nhà cửa trang nghiêm Bốn bề có vườn rừng Sông ngòi và ao tắm Cửa lớn lầu gác cao Trai, gái đều đông vầy. Hóa ra thành đó rồi An ủi chúng:" Chớ sợ Các ngươi vào thành này Đều được vừa chỗ muốn". Mọi người đã vào thành Lòng đều rất vui mừng Đều sanh tưởng an ổn Tự nói đã được độ. Đạo-Sư biết nghỉ xong Nhóm chúng mà bảo rằng: "Các ngươi nên đi nữa Đây là hóa thành thôi Thấy các ngươi mỏi mệt Giữa đường muốn lui về Nên dùng sức phương tiện Ta hóa làm thành này Các ngươi gắng tinh tấn Nên đồng đến chỗ báu.
Chào khách | Hiện tại:
Wap đang được hoàn thiện...
Trình duyệt khuyến nghị: UCweb UCweb

Tổng cộng: 128 khách
TOP-RATING
Mail: admin@phathoc.wap.sh
PhatHoc.Wap.Sh - PL 2559