↓ Cuối trang
Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là Kém hiểu biết.
Ủng hộ chương trình: Trái tim cho em. Soạn tin TTCE gửi 1408, mỗi tin nhắn 16,000 đồng, được chuyển tới Quỹ để hỗ trợ mổ tim nhân đạo cho trẻ em nghèo trên toàn quốc . Chi tiết: http://traitimchoem.vtv.vn
Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn
Tìm kiếm:
Wap học Phật trên mobile
1.11. Bấy giờ gã cùng tử Đi tìm cầu ăn mặc Ấp này đến ấp khác Nước này sang nước nọ, Hoặc có khi được của Hoặc có khi không được, Đói thiếu hình gầy gò Thân thể sanh ghẻ lác. Lần lựa đi trải qua Đến thành cha gã ở Xoay vần làm thuê mướn Bèn đến trước nhà cha. Lúc ấy ông Trưởng-giả Đang ở trong nhà ông Giăng màn châu báu lớn Ngồi tòa sư-tử cao Hàng quyến thuộc vây quanh Đông người đứng hầu hạ, Hoặc có người tính toán Vàng, bạc, cùng vật báu Của cải ra hoặc vào Biên chép ghi giấy tờ. Gã cùng tử thấy cha Quá mạnh giàu tôn nghiêm Cho là vị quốc-vương Hoặc là đồng bậc vua, Kinh sợ tự trách thầm Tại sao lại đến đây? Lại thầm tự nghĩ rằng: Nếu ta đứng đây lâu Hoặc sẽ bị bức ngặt Ép buộc sai khiến làm. Suy nghĩ thế đó rồi Rảo chạy mà đi thẳng Hỏi thăm xóm nghèo nàn Muốn qua làm thuê mướn. 1.12. Lúc bấy giờ Trưởng-giả Ngồi trên tòa sư-tử Xa trông thấy con mình Thầm lặng mà ghi nhớ, Ông liền bảo kẻ sứ Đuổi theo bắt đem về. Gã cùng tử sợ kêu Mê ngất ngã trên đất Người này theo bắt tôi Chắc sẽ bị giết chết Cần gì đồ ăn mặc Khiến tôi đến thế này! Trưởng-giả biết con mình Ngu dại lòng hẹp hèn Chẳng chịu tin lời ta Chẳng tin ta là cha Ông liền dùng phương tiện Lại sai hai người khác Mắt chột, thân lùn xấu Hạng không có oai đức! Các người nên bảo nó Rằng ta sẽ thuê nó Hốt dọn các phân nhơ Trả giá bội cho nó. Gã cùng tử nghe rồi Vui mừng theo sứ về Vì dọn các phân nhơ Sạch sẽ các phòng nhà Trưởng-giả trong cửa sổ Thường ngó thấy con mình Nghĩ con mình ngu dại Ưa thích làm việc hèn. Lúc đó ông Trưởng-giả Mặc y phục cũ rách Tay cầm đồ hốt phân Qua đến chỗ con làm Phương tiện lần gần gũi Bảo rằng: rán siêng làm! Đã thêm giá cho ngươi Và cho dầu thoa chân Đồ ăn uống đầy đủ Thêm đệm chiếu đầy ấm Cặn kẽ nói thế này: Ngươi nên siêng làm việc! Rồi lại dịu dàng bảo Như con thật của ta. 1.13. Ông Trưởng-giả có trí Lần lần cho ra vào Trải qua hai mươi năm Coi sóc việc trong nhà, Chỉ cho biết vàng, bạc, Ngọc trân châu, pha-lê Các vật ra hoặc vào Đều khiến gã biết rõ. Gã vẫn ở ngoài cửa Nương náu nơi am tranh Tự nghĩ phận nghèo nàn Ta không có vật đó. Cha biết lòng con mình Lần lần đã rộng lớn Muốn giao tài vật cho Liền nhóm cả thân tộc Quốc vương các đại thần Hàng sát-lợi, cư-sĩ Rồi ở trong chúng này Tuyên nói chính con ta Bỏ ta đi nước khác Trải hơn năm mươi năm, Từ gặp con đến nay Đã hai mươi năm rồi Ngày trước ở thành kia Mà mất đứa con này Ta đi tìm khắp nơi Bèn đến ngụ nơi đây Phàm của cải ta có Nhà cửa cùng nhân dân Thảy đều phó cho nó Mặc tình nó tiêu dùng. Người con nhớ xưa nghèo Chí ý rất kém hèn Nay ở nơi cha mình Được quá nhiều châu báu Và cùng với nhà cửa Gồm tất cả tài vật, Lòng rất đỗi vui mừng Được điều chưa từng có. 1.14. Đức Phật cũng như thế Biết con ưa tiểu thừa Nên chưa từng nói rằng Các ngươi sẽ thành Phật Mà chỉ nói chúng con Được có đức vô lậu Trọn nên quả tiểu thừa Hàng Thanh-văn đệ tử Đức Phật bảo chúng con Nói đạo pháp tối thượng Người tu tập pháp này Sẽ được thành Phật quả Chúng con vâng lời Phật Vì các Bồ-Tát lớn Dùng các món nhân duyên Cùng các món thí dụ Bao nhiêu lời lẽ hay Đ�� nói đạo vô thượng. Các hàng Phật tử thảy Từ nơi con nghe pháp Ngày đêm thường suy gẫm Tinh tấn siêng tu tập. Bấy giờ các đức Phật Liền thọ ký cho kia: Các ông ở đời sau Sẽ được thành Phật đạo. Pháp mầu rất bí tàng Của tất cả các Phật Ch�� để vì Bồ-Tát Mà dạy việc thật đó, Nhưng chẳng vì chúng con Nói pháp chân yếu này Như gã cùng tử kia Được gần bên người cha Dầu lãnh biết các vật Nhưng lòng chẳng mong cầu, Chúng con dầu diễn nói Tạng pháp báu của Phật Tự mình không chí nguyện Cũng lại như thế đó. 1.15. Chúng con diệt bề trong(18) Tự cho là đã đủ Chỉ xong được việc này Lại không biết việc khác. Chúng con dầu có nghe Pháp tịnh cõi nước Phật Cùng giáo hóa chúng sanh Đều không lòng ưa vui. Như thế là vì sao? Vì tất cả các pháp Thảy đều là không lặng Không sanh cũng không diệt Không lớn cũng không nhỏ Vô lậu và vô vi, Suy nghĩ thế đó rồi Chẳng sanh lòng ưa muốn. Chúng con đã từ lâu Đối với trí huệ Phật Không tham không ưa thích Không lại có chí nguyện, Mà đối với pháp mình Cho đó là rốt ráo. Chúng con từ lâu nay Chuyên tu tập pháp không Được thoát khỏi hoạn nạn Khổ não của ba cõi Trụ trong thân rốt sau Hữu dư y Niết-bàn(19) Đức Phật dạy bảo ra Chứng được đạo chẳng luống Thời là đã có thể Báo được ơn của Phật. Chúng con dầu lại vì Các hàng Phật tử thảy Tuyên nói pháp Bồ-Tát Để cầu chứng Phật đạo Mà mình đối pháp đó Trọn không lòng ham muốn Đấng Đạo-Sư buông bỏ Vì xem biết lòng con Ban đầu không khuyên gắng Nói những lợi có thực Như ông Trưởng-giả giàu Biết con chí kém hèn Bèn dùng sức phương tiện Để hoà phục tâm con Vậy sau mới giao phó Tất cả tài vật báu Đức Phật cũng thế đó Hiện ra việc ít có Biết con ưa tiểu thừa Bèn dùng sức phương tiện Điều phục tâm của con Rồi mới dạy trí lớn. Chúng con ngày hôm nay Được pháp chưa từng có Chẳng phải chỗ trước mong Mà nay tự nhiên được Như gã cùng tử kia Được vô lượng của báu
Chào khách | Hiện tại:
Wap đang được hoàn thiện...
Trình duyệt khuyến nghị: UCweb UCweb

Tổng cộng: 108 khách
TOP-RATING
Mail: admin@phathoc.wap.sh
PhatHoc.Wap.Sh - PL 2559

XtGem Forum catalog