Thanh Biện Luận-Sư, người xứ Tây-Thiên-Trúc , sức học uyên bác , rất thâm về Vô tướng tông. Các ngoại đạo nghe danh , đến vấn nạn đều bị nghĩa không mà phá tất cả . Có một lần , luận sư gặp một nhà ngoại đạo nổi tiếng là giỏi , hai bên tranh biện nhau hơn nửa ngày , ngoại đạo bị ly/ khuất mà vẫn cố chấp không chịu thua, do đó tự thân bỗng biến thành đá, đến sáu tháng sau nghe sấmnổ mới phục nguyên lại thành người.
Về sau , ngài xem bộ luậ về Hữu tướng tông của Hộ Pháp đại sư , đem nghĩa học của mình đối chiếu vẫn không phá hoại được , mới than rằng: “Nếu không Phải đức Di Lặc ra đời thành Phật , thì ai giải quyết được mối nghi ngờ của ta ? “ Nhân đó, ngài đến trước tượng Quán-Tự-Tại Bồ-Tát , tụng chú Đại-Bi tuỳ tâm đà-ra-ni ba năm. Một đêm, đức Quán-Thế-Âm hiện sắc thân tốt đẹp đến hỏi : “Ngươi tụng chú để mong cầu điều chi ?” Luận sư đáp : “con nguyện lưu trụ thân này đợi đe6’n lúc Từ Thị Như Lai ra đời để thưahỏi về giáo nghĩa “ Bồ-tát nói : “Thân người mong manh . Cõi đời hư huyễn , sao không tu thắng hạnh cầu sanh lên cung trời ĐÂu-Suất , chẳng là mau được gặpgỡ hơn ư ? “ Ngài thưa : “Đức Di-Lặc tuy hiện trụ nơi nội việncung trời thứ tư , nhưng chưa thànhPhật , vì thế con muốn đợi đến lúc ngài hiện thành chánh giác nơi cõi nhân gian . Chí con đã quyết định không thể lay chuyển! “. Bồ-tát bảo : “Đã như thế , ngươi nên đi qua thành phía nam xứ Đại-An-Đạt-La , thuộc về miền Nam Thiên Trúc . Cách đó khôngxa có một tòa sơn nham , chính là chỗ ở của thần Chấp Kim Cang . Sau khi đến nơi , ngươi nên đối trước sớn nham tụng chú Chấp Kim Cang thần đà-ra-ni , tất sẽ được toại nguyện “.
Luận sư vâng lời , đi đến nơi hành trì y như thế . Ba năm sau , thần hiện ra và hỏi : “Ông cầu nguyện đều chi ?” . Đa’p : “Tôivâng lời đức Quán-Thế-Âm Bồ -Tát mách bảo , đến đây tri tụng , nguyện lưu thân này sống mãi đợi đến khi Phật Di Lặc ra đời . Xin tôn-thần cho tôi được thành tựu như ý muốn “. Chấp Kim Cang thần bảo : “Trong sơn-nham này có cung điện của thần A-tu-la . Ông nên gia trì chú Đại-Bi trong hạt cải trắng , rồi liệng vào thì cửa đá sẽ mở . Sau khi ấy , ông nên đi thẳng vào trong , sẽ có phương tiện để cho ông trụ thân lâu dài mà chờ đợi “. Luận sư hỏi : “ Ở trong cung động , cách biệt ngoài trần , khi Phật rađời làm sao tôi được biết ?” Thần nói : “Chừng ấy tôi sẽ cho ông hay “.
Ngài Thanh-Biện lại y lời , tinh thành tụng chú trong hạt cải ba năm rồi liệng vào sơn nham , bỗng thấy vách đá mở ra , trong ấyhào quang chiếu sáng . Lúc bấy giờ co ‘rất đông đại chúng tề tựu đến xem , bàn bàn luận luận quên cả trở về . Luận sư tướng trạng an lành bước vào cửa đá , rồi day lại nói : “Tôi cầu nguyện đã lâu , muốn trụ thân này chời Đức Từ-Thị ra đời , nhờ sức thánh linh , bổn nguyện từ đây đã toại . Vậy đại chúng nên theo tôi , để được ngày kia thấy Phật nghe pháp “ Trong chúng nghe nói sợ hãi , cho đó là hang loại độc-long , đi vào chắc mất thân mạng . Luận sư đôi –long , đi vào chắ cmất thân mạng . Luận sư đôiba phen gọi bảo, chỉ có sáu người thong thả đi vào trong , của đá liền khép lại .
Lúc ấy đại chúng ở ngoài thấy vậy , hết sức hối tiếc , tránh mình đã nghĩ nói lỗi lầm .
Trích “Đường Tây-Vức ký”.
* * * * *
Đời nhà Tống , Huệ-Tài pháp –sư , người huyện Lạc-Thanh, đất Vĩnh-Gia , xuất gia hồi thuở còn bé . Sau khi thọ đai-giới , ngài đi tham học nhiều nơi mà không thông hiểu . Tự hận mình nghiệp chướng sâu dày , pháp sư thường tụng chú Đại-Bi cầu cho được trí huệ . Hành trì đã lâu , bỗng một đêm ngài nằm mộng thấy một vị phạm tăng cao vài trượng , cởi áo casa đắp lên mình . Sau khi thức dậy , pháp sư cảm thấy tâm trí tỏ sáng , những kinh nghĩa đã nghe từ trước đến giờ , một lúc đều nhớ rõ ràng thông suốt .
Về sau, ngài tham -yết Từ-Vân sám chủ , hằng theo phục dịch gần bên , chỗ giải ngộ lại càng sâu sắc . Nên hiệu Trị-Bình năm đầu , ngài trụ ở Pháp-Huệ-bảo các, được vua tứ hiệu là Quảng-Từ . Không bao lâu lại thối cư về ở bên tháp Lôi-Phong , tinh –tu về môn Tịnh-độ . Ngài thường đứng co một chân trì chú Đại-bi 108 biếng , lấy đó làm thường khóa , lại đứng dở chân một ngày đêm niệmthánh hiệu Di-Đạ Một đêm , pháp sư mộng thaý mình đến chỗ cảnh giới sáng suốt , nhiều cung điện lâu các trang nghiêm , có người bảo : “Tịnh độ trung phẩm là nơi thác sanh của ông “.
Mùa xuân niên hiệu Nguyên-Phong năm đầu , ngài vì hàng đạo tục ngàn người , truyền giới ở Lôi-Phong. Khi vừ mơi làm phép yết-ma, nơi đỉnh tượng Quán-Thế-Âm bỗng phóng ánh sáng rực rỡ , đèn đuốc cùng ánh mặt trời thảy đều lu mờ . Ngài thủ-Nhứt thiền-sư ở chùa Tịnh-từ vì đó làm bài “giới –Quang-Ký” .
Ngày 21 tháng 5 niên hiệu Nguyên-Phong thứ 6 , pháp sư tắm gội thay y phục lên giảng-toà đề bài kệ khen Phật rồi bảo đại chúng: “Ta đã chắc chắn được sanh về Tịnh -độ “ . Nói xong yên lặng mà tịch , thọ được 86 tuổi .
Trích “Phật -tổ thống –ký “ .
* * * * *
Đời nhà Thanh, Ngô-Doãn-Thăng người ở Huy-châu, huyện Hấp, lúc tuổi trẻ thường qua lại buôn bán ở hai châu Tô , Hàng .
Một hôm , nhân có dịp qua Hổ-khâu , tình cờ ông gặp vị tăng đang hóa trai . Vị này nhìn chăm chú vào mặt ông một lúc lâu rồi nói : “ người cũng có căn lành , nhưng tiếc vì đến lúc 29 tuổi bị nạn chết đắm , biết làm sao ? “ Doãn-thăng sợ quá , cầu phươngpháp giải thoát . Vị tăng trầm ngâm giây phút rồi bảo : “Từ đây về sau , ngươi nên giới sát phóng sanh , chí thành niệm Phật và trì chú Đại-Bi, may ra có thể khỏi được “. Ngộ-Doãn-Thăng y lời , về nhà trì chú niệm Phật và thường lấy đó khuyên người .
Qua năm 29 tuổi , ông thuê thuyền từ Hàng Châu trở về quê quán , bạn đồng hành có 16 ngườị Thuyền ra đi được vài mươi dặm bỗng gió to sóng lớn nổi lên , thết rất nguy cấp . Doãn Thăng chợt nhớ lời vị tăng nói khi trước , vội vã chấp tay tụng chú niệm Phật. Giây phút thuyền chìm , tất cả người đi trên ấy đều bị sóng gió trôi giạt . Trong lúc hôn mê , ông bỗng nghe tiếng nói : “Ngô-Doãn-Thăng co ‘công trì chú niệm Phật và khuyến người , được khỏi tai nạn này ! “ Mở mắt tỉnh ra nhìn xung quanh , ông thấy mình đã được dân chài lưới vớt lên bờ , y phục ướt đẵm , mũ giày đều bị nước cuốn đi mất, duy nơi tay còn cầm chắc xâu chuỗi 18 hột thường dùng để tụng niệm hằng ngày. Hỏi ra , thì mười sáu người kia đã bị nước cuốn không tìm thấy tung tích .
Từ đó về sau, ông tin tưởng công đức niệm Phật trì chú không thể nghĩ bàn , càng thêm tinh-tấn , từng dùng hương viên đốt nơi cánh tay thành bốn chữ “cầu sanh Tây-Phương” . Khi gặp ai ông cũng nói lý nhân quả , khuyên việc tu hành . Có được tiền ông làm những công đức : tạo tượng cất chùa, phóng sanh , bố thí , cùng các việc phước thiện khác . Danh lành của ông càng lúc càng truyền xa , cho đến tại vùng Hàng-châu , tên Ngô-Doãn-Thăng đàn bà con trẻ đều biết .
Ngày mùng một tháng năm , nên hiệu Đáo-Quang thứ chín , khi lâm chung , ông giữ chánh niêm phân minh , tự nói : “Tôi thấy vô số Bồ -tát did kinh thành ở trước mặt “ . Nói xong , ngồi yên mà qua đời . Lúc ấy ông được 66 tuổi .
Trích “Nhiễn-Hương-Tục-Tập” .
* * * * *