Lamborghini Huracán LP 610-4 t
↓ Cuối trang
Nghĩ đến thân thể đừng cầu không bệnh khổ, vì không bệnh khổ thì tham dục dễ sanh.
Ủng hộ chương trình: Trái tim cho em. Soạn tin TTCE gửi 1408, mỗi tin nhắn 16,000 đồng, được chuyển tới Quỹ để hỗ trợ mổ tim nhân đạo cho trẻ em nghèo trên toàn quốc . Chi tiết: http://traitimchoem.vtv.vn
Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn
Tìm kiếm:
Wap học Phật trên mobile

Hỏi: Tụng “Lục tự chân ngôn” được vô lượng công đức, hơn nữa là sẽ có Bồ Tát Thất Địa ngự ở trong thân, thật có chuyện như vậy sao?

Đáp: Không những tụng “Lục tự chân ngôn” có vô lượng công đức, mà ngay cả khi chúng ta không tranh, không tham, không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không vọng ngữ cũng có vô lượng công đức vậy. Tuy đều có công đức, nhưng chúng ta không nên chấp trước vào sự có công đức này.

Hỏi: Gần đây các Phật tử và giáo đồ Tin Lành thường tổ chức các buổi họp để thảo luận về những điểm dị đồng giữa hai tôn giáo. Thấy họ thì có vẻ như thông hiểu với nhau lắm, nhưng con có điều thắc mắc: Có thật là một tôn giáo có thể chấp nhận một tôn giáo khác mà không có điều kiện gì? Thí dụ như tín đồ đạo Thiên chúa và đạo Tin Lành có thật tin rằng, con người sẽ được cứu rỗi qua những tôn giáo tín ngưỡng khác hơn là chỉ tin có “đấng Chúa cứu thế duy nhất” chăng?

Đáp: Tôi không thể trả lời câu hỏi này vì tôi chưa từng tham dự các buổi hội nghị với các vị lãnh tụ tôn giáo đó và họ cũng chưa từng đến tham gia các cuộc họp của chúng tôi. Nếu con muốn biết sự thật thì hãy mời các vị lãnh đạo của các tôn giáo chính trên thế giới cùng tập họp lại, ngồi vào bàn hội nghị và thành thật giải bày một cách công khai chớ không dấu giếm, e dè chút gì về cảm tưởng của nhau. Hỏi rằng, họ có thể triệt để chấp nhận lẫn nhau hay không. Nếu những tín đồ có tâm kỳ thị, đè ép người để đưa mình lên, hoặc là đề cao thuyết này, bài bác thuyết kia, thì đó tức là đã làm trái với tinh thần của vị giáo chủ sáng lập ra đạo của họ. Mục đích ban đầu mà những vị giáo chủ thành lập các tôn giáo lớn không phải là để tranh đấu với các đạo khác hoặc cho rằng, ta là đúng, kẻ khác là sai.

Lại còn một điểm quan trọng khác nên chú ý là: Hiện nay có phong trào mới như, đạo Tin Lành và đạo Phật thường tổ chức các buổi họp để trao đổi ý kiến với nhau. Nhưng chúng ta cũng nên xét rõ về những cái gọi là tổ chức Phật giáo đó có thật sự đại diện cho Phật giáo được không? Bây giờ có nhiều đoàn thể giả mượn danh nghĩa Phật giáo để làm những chuyện trộm danh gạt đời. Thí dụ như trong giáo phái Mật tông có một số tín đồ đã mang bệnh AIDS vì họ coi chuyện dâm loạn như là trò chơi trẻ con. Còn Phật giáo Nhật Bản thì người xuất gia lại kết hôn lập gia đình.

Như vậy thì họ làm sao có thể xưng là Tăng lữ cho được? Ở Tây phương cũng có rất nhiều hiện tượng như mắt cá lẩn lộn với hạt châu, thật hay giả, chúng ta khó mà phân biệt được. Bởi vậy, chúng ta phải cẩn thận xem xét cho kỹ về những người gọi là Phật giáo đồ đó. Thật là họ có thể phát ngôn để đại biểu cho Phật giáo được không? Chúng ta đừng để họ mê hoặc.

Hỏi: Đệ tử làm thế nào để có trạch pháp nhãn (mắt chọn pháp)?

Đáp: Tôi cũng không có mắt chọn pháp, vậy tôi làm sao mà nói cho chú nghe được hả?

Hỏi: Người ăn thịt có thể khai ngộ không?

Đáp: Nếu miệng của người ăn thịt đủ lớn để nuốt trọn cả một con heo, một con dê hay một con bò thì người ăn thịt đó có thể khai ngộ. Còn nếu không có cái miệng to như thế, thì không ai bảo đảm là có thể khai ngộ được.

Hỏi: Phật giáo bảo là: “Định nghiệp thì không thể chuyển đổi được,” vậy nếu đã tạo ác nghiệp rồi thì nhất định là phải thọ quả báo phải không?

Đáp: Tuy nói, không thể thay đổi được định nghiệp, nhưng nhờ vào lực tam muội gia trì của Phật và Bồ Tát thì tội nghiệp cũng có thể được tiêu trừ. Nhưng chúng ta cần phải đặt hết lòng tin, sanh tâm hết sức chân thành sám hối và phải thật dũng cảm để sửa đổi các tội lỗi. Cho nên nói: “Lúc nóng giận mà có thể vui vẻ được, thì người chết sẽ sống trở lại.

Nếu cho lời nói đây là giả, thì nên biết chư Phật không nói dối bao giờ?” Tội lỗi dù ngập trời, nhưng một khi chúng ta sám hối thì tội lỗi liền tan. Bất luận là tội nghiệp có nặng nề bao nhiêu đi nữa, nhưng nếu chúng ta thật có thể phát đại Bồ-đề tâm cùng hết lòng tín ngưỡng Tam Bảo và thiện tri thức để tu công chuộc tội. Lúc tu hành tích tụ công đức một cách đầy đủ rồi thì tự nhiên chúng ta sẽ miễn trừ được hết các tai nạn, và bịnh đau.

Hỏi: Tại sao người ta bị nghèo cùng?

Đáp: Tại vì kiếp trước họ chưa có làm những chuyện công đức, cũng không có trồng các thiện căn mà chỉ muốn chiếm phần lợi ích cho mình, rồi lại so đo, lo được, lo mất. Cho nên, đời này họ mới không được phước báo.

Hỏi: Khi cầu nguyện là chúng con đã có luồng linh khí bên trong giúp cho vạn vật được lợi ích. Vậy ngoài việc cầu nguyện ra, chúng con có phải đi ra ngoài để làm thêm các việc từ thiện nữa không?

Đáp: Tu đạo là nên “Nội công ngoại quả,” trong tu đức, ngoài hiện quả. Phải trong công, ngoài quả. Chúng ta không chỉ nghiêng về một bên nào hết. Khi lập công bên ngoài, chúng ta không chấp trước vào những công đức mà mình đã được. Trong tu đức thì lòng trong sạch, ít dục, nên giữ tâm ý thanh tịnh. Nếu ít ham muốn thì mới có lợi ích cho mình. Còn nếu trừ được tâm tham thì sẽ làm lợi ích cho người.

Hỏi: Phải làm sao để tự rèn luyện mình?

Đáp: Quý vị không có chuyện, cố kiếm chuyện mà làm.

Hỏi: Thưa Sư Phụ, chúng con xin hỏi, Sư Phụ có cách nhìn ra sao đối với các hình thức kiến trúc chùa chiền?

Đáp: Tôi không thích chùa chiền mà sơn phết màu mè: đỏ đỏ, xanh xanh giống như người nữ tô môi son vậy. Theo tôi, nguyên tắc xây chùa là nên bớt phí công sức mà dùng được lâu bền.

Hỏi: Không có dục niệm thì không có phiền phức. Nhưng nếu thế giới này, không có dục niệm thì làm sao tiến bộ được đây? Tức là sẽ không phát minh ra các loại khoa học, kỹ thuật tối tân. Bởi vậy chúng ta làm sao để giảm bớt các dục niệm đó?

Đáp: Nếu vì làm lợi cho người mà phát minh thì được, còn như phát minh sáng chế ra phẩm vật để hại người thì không nên. Con người chúng ta thường hay tắc trách trong việc - làm gì thì có lợi cho người và làm gì thì có hại cho người. Nếu phát minh một cách mù quáng chỉ cốt gây ra lắm chuyện khổ lụy thôi! Thí dụ, hiện nay khoa học phát minh ra loại thuốc khoái lạc. Thuốc này đầu độc khiến cho dân chúng đều bị hư hỏng, mê mẩn tâm thần. Các vị thử nói đi, rốt cuộc sự phát minh như vậy có lợi ích gì chớ?

Hỏi: Hòa Thượng đã từng nói trong tương lai đức Phật Di Lặc sẽ giáng sanh nơi thế giới Ta-bà này. Vậy khoảng bao lâu nữa Ngài mới đến?

Đáp: Lâu lắm, tôi cũng không đếm nổi nữa!

Hỏi: Có phải mọi người đều có duyên làm đệ tử của Hòa Thượng?

Đáp: Quý vị có tâm chân thành thì là có duyên. Nếu quý vị không có lòng chân thật thì dù có duyên cũng biến thành vô duyên. Còn nếu quý vị có lòng chân thành thì dù không có duyên cũng sẽ trở thành có duyên.

Hỏi: Quy y Tăng nghĩa là gì?

Đáp: Quy y Tăng là gì? Vậy tôi hỏi chú: Quy y chú là gì? Tăng à, chúng à, tức là Hiền Thánh Tăng và phàm phu tăng của thời quá khứ hiện tại, đó là quy y Tăng. Tôi đã nói trước rất rõ ràng là tôi không có trí huệ để trả lời những câu hỏi quá thâm sâu. Còn đối với các câu hỏi quá cạn cợt thì lại làm mất thời giờ của đại chúng, cho nên tôi cũng không giải đáp.

Hỏi:

1) Phật, Bồ Tát có thể gánh vác dùm nghiệp chướng của chúng sanh, phải không?

2) Làm sao để phân biệt được ai là vị sư chân chánh?

Đáp:

1) Quý vị có tội mà biết sửa đổi thì Phật, Bồ Tát sẽ có quyền lực tha tội cho quý vị. Còn nếu quý vị có lỗi mà không chịu sửa đổi lại chuyên môn nhờ vào Phật, Bồ Tát gánh vác tội chướng cho quý vị thì là hết chỗ nói rồi.

2) Nếu muốn phân biệt ai là minh sư chân chánh thì hãy xét coi vị đó có tâm tranh, tâm tham không? Xem vị đó có phải là người ích kỷ, tự lợi không? Thấy vị đó có thường nói những lời như: phương tiện xảo thuật, dối trá không? Nếu là người như vậy mà vẫn còn cho là thiện tri thức, thì cũng là hết chỗ nói luôn!

Hỏi: Làm thế nào để gia trì cho người bệnh?

Đáp: Nếu muốn trị bệnh cho người thì trước tiên hãy chữa bệnh cho chính mình rồi hãy nói?

Hỏi: Một ngày học một chữ và một chữ học cả ngày thì có chi khác biệt?

Đáp: Ăn cơm và cơm ăn có gì phân biệt?

Hỏi: Làm sao phân biệt được, thế nào là bệnh nghiệp chướng?

Đáp: Là chứng bệnh rất kỳ quái, không nguyên cớ gì mà đột nhiên lại phát sanh.

Hỏi: Làm sao để không có lửa vô minh?

Đáp: Tức là phải tu pháp môn nhẫn nhục Ba-la-mật, và tuyệt đối không được nổi giận. Điểm then chốt chủ yếu nhất là: Nếu chúng ta không nổi nóng thì sẽ có trí huệ.

Hỏi: Tại sao bị ngủ gục?

Đáp: Không đủ tinh thần thì bị ngủ gục. Chẳng hạn như ngủ không đủ, trai nghĩ tưởng đến gái, gái thì nhớ tưởng đến trai, còn người xuất gia thì tưởng đến ăn, đến tối không ngủ được nên mới bị ngủ gục. Chuyện này thì chẳng có gì cả, rất đơn giản vậy thôi!

Hỏi: Vì phục vụ cho đại chúng mà bị người phỉ báng thì chúng con nên làm sao?

Đáp: Vì làm việc phục vụ cho đại chúng mà lại bị phỉ báng thì càng nên làm thêm. Nếu bị người phỉ báng rồi không làm nữa, thì đó không phải là sự phục vụ chân thật.

Hỏi: Trong sách có câu: “Ngàn ngày học huệ (trí thế gian), không như một ngày học vô văn”, là nghĩa gì?

Đáp: “Phân biệt danh tướng không biết ngừng, vào biển đếm cát tự nhọc thân.” Ai học huệ ngàn ngày? Ai một ngày học “Vô văn”? Không nên cứ lo giặt quần áo cho người.

Chào khách | Hiện tại:
Wap đang được hoàn thiện...
Trình duyệt khuyến nghị: UCweb UCweb

Tổng cộng: 102 khách
TOP-RATING
Mail: admin@phathoc.wap.sh
PhatHoc.Wap.Sh - PL 2559