CHIỀU XUÂN NHỚ MẸ
Con vẫn biết chiều nay bên xóm vắng
Mẹ vẫn ngồi trông ngóng đứa con thơ
Mắt nhòa lệ, mẹ ngắm ngôi nhà cũ
Vắng xa rồi! Buồn hiu quạnh, cô liêu.
Con vẫn biết những chiều xuân lộng gió
Là những chiều nước mắt mẹ tuôn rơi
Là những chiều mẹ nhớ đứa con yêu
Khi Tết đến vai mẹ quằn gánh nặng.
Con vẫn biết giờ đây mẹ trống vắng
Sống một mình lòng trĩu nặng tình thương
Nhớ thương con mẹ khóc suốt đêm trường
Con nhớ mẹ lệ nhòa khi chiều xuống.
Mẹ biết chăng giờ đây con đang sống
Với những ngày nhớ mẹ quá đi thôi
Với ngày xuân khí lạnh thoáng ưu buồn
Con đã khóc âm thầm trong đêm vắng.
Trong đêm lạnh mẹ ơi con buồn lắm
Nhớ mẹ nhiều!
Mẹ có biết hay không?
Trần Thụy Diễm - Tp Hồ Chí Minh