Tâm trí huệ thinh thinh rộng lớn,
Sáng trong ngần chẳng bợn mảy trần
Làu
làu một tánh thiên chân,
Bao
trùm muôn loại chẳng phân Thánh phàm.
Vận
tâm ấy lặng trong sáng suốt,
Cõi
bờ kia một bước đến nơi,
Trải lòng tròn đủ xưa nay,
Công thành quả chứng tỏ bày đích đang.
Hàng Bồ Tát danh Quan Tự Tại,
Khi
tham thiền vô ngại đến trong,
Thẩm vào trí tuệ mở thông,
Soi
thấy năm uẩn đều không có gì,
Độ
tất cả không chi khổ ách,
Trong thức tâm hiện cảnh sắc ra,
Sắc, Không chung ở một nhà,
Không chẳng khác Sắc, Sắc nào khác không,
Ấy
Sắc tướng cũng đồng Không tướng,
Không tướng y như tượng Sắc kia,
Thọ, Tưởng, Hành, Thức, phân chia,
Cũng lại như vậy, tổng về chân không.
Tòa
sắc tướng nhơn ông tạm đó,
Các
pháp kia tướng nọ luống trơn,
Chẳng sanh chẳng dứt thường chơn,
Chẳng cấu, chẳng tịnh, chẳng sờn, chẳng thêm,
Cớ
ấy nên cõi trên không giới,
Thể
làu làu vô ngại thường chân,
Vốn
không ngũ uẩn ấm thân,
Sáu
căn chẳng có sáu trần cũng không.
Thấy rỗng không mà không nhãn giới,
Biết hoàn toàn thức giới cũng không,
Tánh không sáng suốt đại đồng,
Vô
minh chẳng có mựa hòng hết chi,
Vẫn
không có thân gì già chết,
Huống chi là hết chết già sao ?
Tứ
đế cũng chẳng có nào,
Không chi là trí có nào đắc chi.
Do
vô sở đắc ly tất cả,
Nhơn pháp kia đều xả nhị không,
Vận
lòng trí huệ linh thông,
Bờ
kia mau đến tâm không ngại gì.
Không quái ngại có chi khủng bố ?
Tức
xa lìa mộng tưởng đảo điên,
Tâm
không rốt ráo chư duyên,
Niết bàn quả chứng chơn nguyên hoàn toàn.
Tam
thế Phật, y đàng Bát nhã,
Đáo
Bồ đề chứng quả chánh nhơn,
Cho
hay Bát nhã là hơn,
Pháp môn tối thắng cõi chơn mau về.
Thiệt thần chú linh tri đại lực,
Thiệt thần chú đúng bực quang minh,
Ấy
chú tối thượng oai linh,
Ấy
chú vô đẳng thinh thinh oai thần.
Trừ
tất cả nguyên nhân các khổ,
Thức tỉnh lòng giác ngộ vô sư,
Thiên nhiên chơn thiệt bất hư,
Án
lam Thần chú Chơn như thuyết rằng:
"Yết đế, yết đế, ba la yết đế, ba la tăng yết
đế, Bồ đề tát bà ha". (3 lần)
- Bản dịch của Tổ Huệ Đăng - Chùa Thiên Thai Bà Rịa - Trích từ Kinh Tam Bảo Diễn nghĩa - Tổ đình Thiên Thai ấn hành 1967.