Người gánh vát công việc giáo dục xã hội phục vụ quần chúng, phải niệm niệm vì chúng sanh tạo phước, nếu từ trong mưu lợi, không những phá hoại hình tướng bề ngoài, cũng cô phụ lòng tốt của tín chúng, thí dụ như vì người tụng kinh bái sám, bỏ sót chữ hoặc sót trang hoặc không chuyên không rành. Sau khi chết trước tiên phải bổ túc kinh tiêu nghiệp, xong rồi đầy qua địa ngục khác chịu tội tiêu nghiệp.
Kẻ tài năng trí thức có thể tạo phước cho quần chúng cũng có thể tổn hại chúng sanh. Mượn danh hiệu của tôn giáo không thể phụng trì kinh giới, y giáo phụng hành, một ngày kia vô thường đến khổ báo không kham nổi, càng huống chi là nhận của thí chủ một hạt gạo lớn như núi tu di, đời này không hiểu đạo dư báo còn phải mang lông đội sừng trả. Người tạo tác đi theo tội nghiệp áp giải đến các ngục thọ báo tiêu nghiệp. Tùy theo của nghiệp lực lưu chuyển, lúc sanh tiền đã tạo tất cả, bây giờ đọa vào cảnh địa ngục nào phải chịu tội hình nào tự mình phải tự thọ tội.
Bảo trụ địa ngục là địa ngục ôm cột: ngạn ngữ nói, bão noản tư dâm dục là no ấm nghĩ dâm dục. Ngày nay tà dâm lan tràn, người thọ tội báo này là lúc sanh tiền rất ưa thích dâm dục như: tà dâm, hiếp dâm, buôn bán các loại khiêu dâm như sách, tập chí, băng video và dĩa VCD, DVD hoặc tự mình quay phim hoặc cất giữ cùng nhau chiếu xem…Sau khi chết đều đọa vào địa ngục này thân ôm lấy cột đồng cháy đỏ, toàn thân máu thịt cháy khét. Chết rồi lại sống, sống rồi lại chết, thống khổ không thể tả, sau khi đã thọ báo phần nhiều đọa vào súc sanh, súc sanh đã thọ xong, được thân người phần nhiều bần tiện, đoãn mạn, hoặc sanh nơi hoàn cảnh ác liệt.